Sunday 25 March 2012

Đồ cúng

Lão Bói già mất, để lại một gia sản đáng nể từ thơ, văn đến tranh, nhất là những câu viết ngắn cực ý nghĩa nhưng chua cay. Mình thích.

Copy lại để đọc dần. Truyện dưới đây, có chút gì đó gợi lại quãng thời gian gần chục năm làm tiếp thị rượu: bia ôm, gái mú, rượu chè gần như chẳng thiếu cái gì. May mà mình không hút thuốc nên vẫn giữ được cái phổi lành lặn.

Đọc truyện, nhớ đến Bói, người bạn chưa gặp. Chúc Bói bình an nơi cực lạc.


 


Dạo mình đi thuê xưởng vẽ, có lần mình phải thuê lại hợp đồng của một tay cũng thuê nhà, tay này dọn đi chỗ khác mà chưa ở hết thời gian kí với chủ nhà. Hôm bàn giao nhà cho mình, hắn gạ mình mua vài cái đồ vớ vẩn hắn ngại mang theo, như bộ dát giường, mấy cái móc quần áo sắt tây lắp trên tường, gương, tủ giấy…, gã bảo gã tính rẻ. Mình gật, vì thấy cũng rẻ thật. Lúc bàn giao nhà, gã chỉ bộ tượng Tam đa bày dưới đất, bảo: “Anh khuyến mại chú thêm mấy ông Phúc Lộc Thọ mà thờ!”. Mình “ô kê, thanh kiu!”.
Vài lần mình có tìm hiểu sự tích tượng Tam đa, thấy lý lịch rất mơ hồ, thậm chí còn mâu thuẫn, vì có sách bảo các ông là trung quan, có sách lại bảo là tham quan, có sách nói các ông là tiên – nguyên khí của Lục Bạch Kim Tinh, có sách lại bảo các ông là biểu tượng thổ công thổ thần… Cá biệt có tích kể rằng cái ông Thọ tuy sống rất dai, nhưng cho đến chết vẫn là đồng tử, tức là chưa hành dâm lần nào. Mình nghĩ vẩn vơ: chả hiểu sống mà thiếu cái món dâm dê thì dai để làm gì?!...
Nhưng trong các vị hay được thờ thì mình khoái mấy ông này nhất, vì trông các ông mũm mĩm, ngồ ngộ. Vả lại thờ các ông có vẻ đơn giản. Mình thấy nhiều người đi chợ về thả tiền thừa vào đĩa trước mặt các ông. Khi nào cần tiền lẻ họ lại rút vài tờ, mồm bảo “Vay ông”. Xem thế thì biết các ông là người bình dị dễ dãi, thờ mà như nuôi.

Thắng Kều (gọi tắt là Kều) học mỹ thuật công nghiệp cùng mình. Dạo Kều mới mua nhà ra ở riêng, hôm dọn nhà nó ra chợ mua ít bát đĩa, thấy hàng đó có bán mấy ông Tam đa bằng sứ, thì mua luôn. Kều ních ba ông trong làn, cùng với mấy thứ rau dưa, mắm, muối, thịt chân giò…, xách về.
Nhập hộ khẩu nhà Kều ba ông được bày lên mẹt tre, sắp cạnh chân giường. Đồ duy nhất các ông được dùng là thuốc lá, vì Kều thường vứt bao thuốc dưới mẹt thờ, khi nằm rút điếu cũng tiện, lại sẵn có cái đĩa trước mặt ba ông để dụi tàn thuốc. Nhìn các ông mốc thếch, ám khói, vô cùng bê tha.
Lần mình đến nhà Kều chơi, Kều vừa thua lô, liền đi mua thịt chó về ăn giải đen. Mình thấy mấy ông thảm quá, nên lúc Kều xách xe đi mới dặn với theo: "Nhớ mua thêm tí gì mà cúng nữa, cho lộc lá nó tươi!".
Khi về, Kều có mua dăm quả táo sắp trước mặt ba ông, rồi khấn:
- Ba ông liều liệu mà phù hộ cho con kiếm ăn được, vì con mà có kiếm ăn được thì các ông cũng mới được ăn!
Rồi nó nhặt táo ngoạm ráu ráu, như đẽo…  lộ cả lõi , nó đặt trả lại đĩa, nói tiếp:
- Không phải thằng này bắt các ông ăn thừa mà tại cái hàng Tàu là lắm thuốc sâu, cắn trước thế để nhỡ thằng này có vạ, các ông biết đường mà phòng!
Chiều, Kều trúng đề, trúng cả xổ số.

Thông thường mình thấy bộ tượng tam đa thường làm bằng gốm sứ; cao cấp hơn thì làm bằng đồng, gỗ quí… cao cấp hơn nữa thì bằng ngọc. Nhưng đặc sắc, có bộ tượng của gã bạn mình...
… Gã này biệt danh là Thần Sấm, vốn làm điêu khắc. Một lần gã đi qua bãi thu gom phế liệu, thấy đống tôn sắt phế liệu ép thành từng kiện; gã tha về. Hôm mình qua nhà gã, Thần Sấm chỉ cho mình giới thiệu tác phẩm mới: Phúc – Lộc – Thọ. Đó là ba khối sắt lù lù, những lá thép giờ được ghép thành áo, sợi thép uốn thành râu tóc; chân hương gài chi chít, như chông. Chẳng thể phân biệt ông nào là ông nào!
Tác phẩm để phơi ngoài sân, con chó nhà gã cứ nhè vào đái. Mấy cục cứt chó bày trước mặt ba ông này, trông như viên xôi.
Sau này chẳng hiểu bằng cách nào Thần Sấm bán bộ tượng này cho một thằng tây. Thằng tây đưa các ông về tây.
Cũng mong các ông xuất ngoại may mắn hơn! Chứ ở bên này trông các ông phơi nắng mưa hoen gỉ bê bết, hàng ngày lại bị chó nó “cúng” cho mấy cục, thảm quá!

Trở lại chuyện mình thuê xưởng vẽ…
Ở khu vực đấy cũng có sinh viên nữ một số trường đại học thuê nhà trọ, nhưng phần đa là chị em làm mát xa và karaoke. Mình tạm chia ra cho dễ phân biệt là khối Trí thức và khối Dịch vụ.
Không ít lần mình mon men làm quen với khối Trí thức, nhưng họ chỉ đáp chiếu lệ, rồi lảng lảng. Có lẽ do cái mặt mình nó cũng hơi “vấn đề”. Bị hắt hủi mãi, kiên nhẫn hết, mình từ bỏ cái ý định kết giao cùng khối này.
Ngược lại, bên khối Dịch vụ tiếp mình nồng hậu. Nghề của họ và mình có cùng điểm chung là dậy muộn. Gần trưa, chị em đi làm, ríu rít như chim ri. Nhiều cô còn dặn: "Khi nào bọn em đi, anh đón ngõ nhé. Ra ngõ gặp giai, cho nó đỏ". Cái việc họ nhờ thì đơn giản, chẳng vất vả gì, còn âm ỉ vui vì thấy mình tốt vía.
Chị em Dịch vụ thu nhập không tồi, thường sài sang, toàn giặt tiệm. Mình vẽ quần áo lem nhem, đi ngang có nàng nói: "Anh có đồ gì bẩn, vứt vào đây, em đưa giặt một thể". Mình lười, được thế còn gì bằng! Chưa kể có mấy nàng chuyên ngành karaoke, đêm về qua nhà thỉnh thoảng ném vào bao thuốc hút dở. Chắc ngồi bàn nhặt của khách. Mình hay xưng với họ là "Bản mỗ". Các cô này quen, rồi gọi mình thỏn lỏn là "Mỗ", xưng em.
Một hôm mình lên ban công, nghe thấy nhà bên có giọng nữ rủ rỉ:
- Tối trước mơ bắt được con rùa, nên chọc lô 33. Mấy hôm rồi chẳng thấy ra!
- Nam thòi nữ thụt, mình là nữ, mơ rùa thì phải đánh 32
- Ờ, 32 nổ mấy hôm nay rồi ! Ngu thế
- Mà đã ngu thì mơ thì phải kể!
- Xời, ai biết!
- Thế hôm qua có mơ con gì không?
- Không!
- Thế à!
- Chán nhỉ!
- Mà này, cứ tắm cho mấy lão này mát mẻ sạch sẽ đi, rồi khéo lại mơ...
Mình tò mò ngó sang, thấy bên bể nước, có hai cô nàng thuộc khối Dịch vụ đang kì cọ bộ tượng Tam đa.
Các ông Phúc Lộc Thọ ở nhà mấy cô này được chăm sóc chu đáo. Ban thờ chẳng bao giờ lạnh, đồ lễ như hoa quả kẹo bánh rất sung túc, lại được tắm rửa luôn. Trông vị nào vị nấy sáng bong tinh tươm, dáng dấp ra chừng phởn phơ.
Cô nàng vừa ca cẩm thua lô vớt ba vị khỏi chậu nước, tỉ mỉ lau khô cả đầu, mông, cổ, nách,... từng vị, rồi đặt trả về ban thờ. Nhưng điệu bộ cô nàng vẫn như còn điều gì phân vân. Thế rồi nàng cầm ba vị lên lại, vạch áo... dí dí mồm từng vị vào ngực, miệng nựng:
- Các ông ơi, tu tỉ tu ti này! Rồi cho con ăn lô hai nháy nhé!
Nói xong, toẻn nụ cười xinh lắm, day day ngón tay vào trán ông Lộc, đay yêu:
- Ghét cái mặt...! Dâm dâm lắm cơ!
Mình ngó đến đây, sực nhớ ra nhà bên mình cũng có mấy ông Tam Đa, mới trèo mồm sang, nói:
 - Em ơi, nhà bên này có tận bốn ông Phúc, Lộc, Thọ, Mỗ. Nếu em cần làm phép thì cứ lấy thêm về mà dùng. cho tăng độ thiêng!
Phát hiện có người chứng kiến cảnh "tu tỉ tu ti", cô nàng hơi ngượng, bảo:
 - Eo! Mỗ tởm!

No comments:

Post a Comment