Monday 17 June 2013

Lá sake

Vô tình vào phố mua bán, thấy có người hỏi xin/mua lá sake. Mình nhanh nhảu hỗ trợ.
Lá sake vàng khô, rụng dưới chân cây.

Lâu lâu lại có người hỏi, lấy lý do là tìm kiếm trên mạng. Thực ra, lá sake này rụng đầy đường, chỉ mất công đi lượm về, phơi khô lại (nếu bị ướt) & rửa sạch trước khi dùng.

Vấn đề ở chỗ vận chuyển. Giá trị lá khô chẳng bao nhiêu nhưng vận chuyển, nếu ra HN, mất mấy trăm ngàn, mình thấy tiếc cho người xin.

Cuối cùng cũng giúp được cho Ms. Nhung (số mobile +84 199 221 xx32) với tin nhắn:
Em ten nhung . ..e o hanoi nhung me cua e o thanh hoa nen a gui giup e theo dia chi thanh hoa e se chuyen tien vao tai khoan cho a. . .a mua giup em 10kg. . .ca tien van chuyen la bao nhjeu vay a.
A gui theo dia chi :nguyen thi thuy so nha 13pho nguyen khuyen. Phuong truong thi .thanh pho thanh hoa.

Hình như chuyển 2 lần, 1 lần chuyển thẳng vào Thanh Hóa mất mấy trăm phí nhưng mình không lấy tiền. Lần hai, nhân tiện công tác HN, xách ra, giao luôn. Đương nhiên cũng miễn phí.

Hôm rồi, lại có Ms. Ngọc (số mobile +84 988 18x x29) đề nghị giúp đỡ:
A oi.e ten la Ho thu huyen ngoc.so nha xxx.to 24a.ngo xxx kim nguu.HBT.HN.e cam on a rat nhieu a.

Mình đã hứa sẽ giúp, nhân tiện tặng một ít lá cho Linh Mập (nếu Linh Mập muốn uống).

Chắc lần này là lần cuối vì đi lượm lá, chủ nhà & bảo vệ nhìn mình với ánh mắt rất nghi kỵ. Đa phần các nhà có cây sake đều là nhà giàu. Mình lom khom lượm, chó sủa rinh, chủ nhà lườm lườm nhìn, bảo vệ ra đá đểu, giọng xa gần: "Nhiều thằng giả bộ lượm lá xong lượm luôn chiếc xe...".

Thôi thì làm phúc, hy vọng người xin chữa được bệnh.
Lá lượm về, phải bật quạt cho khô. Sau đó xếp vào thùng giấy, chuyển đi.

Wednesday 5 June 2013

Tình hình trong & ngoài

Chẳng biết kinh tế như thế nào mà mình thấy toàn cảnh tôi tối, so với tiền đồ chị Dậu thì chưa tới, nhưng cũng cách nhà chị í cỡ tầm con dao quăng. Mà nói cho nó vuông là cũng trong làng Vũ Đại cả, không chạy đi đâu được.

Đại ca, bên ngành còn ấy còn mình có lần đặt câu hỏi: Chẳng biết có cái gì ở ngoài đường mà sao con cái chúng ta cứ đòi ra ngoài đó đứng???

Bây giờ, đi làm văn phòng, trưa nắng chang chang đến mức mèo con đi học, nếu không mang cái gì, bảo đảm chưa đến lớp đã chết vì đói, khát, nóng, bụi và áp lực cuộc sống. Vậy mà, đầy các em tuổi teen, đứng bên lề đường, bán cafe to-go giá bèo, cạnh tranh với các quán cóc ven đường, vốn đã trở thành thói quen của dân công sở. Chè, trái cây, đồ ăn vặt các loại thi nhau mọc lên, đương nhiên ở bên đường, bởi lề đường đang miễn phí, mời chào thực khách với giá tương ứng với thu nhập mà dân công sở bụi đương kiếm được...


Đọc thêm bài viết của bác Nguyễn Vạn Phú ở đây, mới thấy tình hình cực kỳ tình hình:

"Nếu cứ để yên như thế này thì nền kinh tế sẽ chỉ còn tăng trưởng khoảng 3%, khó khăn kéo dài, doanh nghiệp tư nhân tiếp tục phá sản, thất nghiệp tiếp tục lan rộng.
Riêng tôi chỉ bổ sung thêm một ý: Nền kinh tế Việt Nam trước nay phát triển chủ yếu nhờ yếu tố vốn. Nay tín dụng không tăng thì làm sao có tăng trưởng? Tín dụng chắc chắn sẽ không tăng mạnh vì ngân hàng đang lo dọn dẹp lại bảng cân đối tài chính cho lành mạnh, doanh nghiệp cũng không còn sử dụng đòn bẩy nợ mạnh mẽ như trước, sức lực cũng không còn để đi vay chịu rủi ro. Nợ xấu mà giải quyết theo cách kéo dài trong năm năm thì ngân hàng càng không có sức lực hay động lực đâu để cho vay. Trong bối cảnh đó, như một quy luật bù trừ về khoản trống vốn, nhiều lãnh vực quan trọng của nền kinh tế tiếp tục rơi vào tay đầu tư nước ngoài, kể cả trực tiếp lẫn gián tiếp." (hết trích)

Ngoài như vậy, còn trong thì sao? Chẳng nhẽ lại bảo hồi sau mới rõ? Mà hồi sau liệu có còn ở đó không mà rõ với không rõ?