Bất chợt có cơ hội lên vùng núi quê, sơn thủy
hữu tình. Tự nhiên qua đêm nơi đất lạ xứ người, gió trăng làm bạn. Mình
vui cực! Đồ ăn, thức uống không thừa nhưng chẳng thiếu. Cái không khí
chuẩn bị làm con người ta háo hức. Nhoáng cái, hết 4
chai whisky lẫn lộn vodka. Anh em vừa tơi tới, khí thế vẫn hừng hực.
Hận một chút nhiều chiến hữu, bận chuyện gia đình & công việc, phải
chia tay... Âu cũng là liễn! Cuộc vui nào, chẳng có lúc tàn? Níu kéo,
chỉ thêm phần lưu luyến. Mấy chú ở lại, lục đục chuẩn bị đồ ăn
mới. Cá vừa bắt, làm sạch vẩy, bỏ ruột, xiên dọc, nướng mọi. Rau sống,
vò nát, chùi sạch bụi than nơi cá nướng, quện lại thành mùi thơm khiến
nước miếng không ngừng chảy. Trời kịp bước qua chiều, chầm chậm thả khí
núi làm nên một khung cảnh yên bình. Ai cũng muốn quên hết sự đời, vốn
dĩ đầy bụi bặm, xung quanh. Ực mấy chén rượu, cảm khái trời đất
đã ưu ái mấy chú đệ tử mới vào lò của lưu linh. Ai dè rượu ngon pha với
chanh và mật ong, vội vã đưa mình vào giấc ngủ, không mộng mị...
Tiếc quá! Phải chi mình có tửu lượng cao, phải chi mình ngồi lâu hơn
mọi người, để có thể tận hưởng những phút giây ngắn ngủi vừa chợt trôi
qua. Giày dép còn có số, nói chi con người. Chắc lần sau, ráng uống
chậm, để biết thêm trong số bằng hữu, tồn tại những tài năng, chỉ thể
hiện khi cơn say tạm trú.
|