Monday 18 November 2013

Trường cũ bạn xưa


Hôm chủ nhật về lại trường, sau 23 năm xa cách.

Cảm giác bùi ngùi khi nghe cô giáo hô: học sinh nghiêm, bên phải quay, chúng em kính chào thầy cô...

Ngôi trường chẳng thay đổi gì, chỉ có cựu học sinh lâm râm tóc bạc, còn thầy cô, người mất, người bệnh, người già yếu đi không vững và vẫn còn những cô thầy đang giảng hợp đồng...

Mình & mấy người bạn chạy lên hỏi thăm 1 cô nhưng cô bảo không phải, quê quá trời...

Lên lớp cũ, chụp lại tấm hình, cảm thấy bâng khuâng: Thầy đó trường đây bạn hữu đâu rồi?

Quyên, 12A3 trong lớp cũ ngày xưa
Học trò, đứa nào đứa đó tóc râu bạc phơ
 
Thầy Bảy, chủ nhiệm 12A3 nhuộm tóc, chưa kịp làm mới, tóc đỏ quạch

Trường Cũ Tình Xưa
 (Duy Khánh)

Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ
Nhiều nét đổ thay tường mái rêu mờ
Bên hiên hằng giờ tìm những bạn xưa
May ra có còn đôi đứa
Vẫn yên vui sống đời học trò..

Bâng khuâng đợi chờ người sao chẳng đến?
Hỏi lá hỏi hoa chỉ thấy im lìm
Cây dương đầu trường còn khắc hàng tên
Hoa leo phũ phàng đan kín
Tiếng ve ru nghe gợi buồn thêm ..

Bạn cũ xa rồi, có người về đất buôn xuôi
Năm ba đứa bạt phương trời
Hai thằng chờ đầu quân năm tới..

Ve ơi, hát gì điệu nhạc lâm ly
Khóc người biền biệt sơn khê
Cố nhân đi bao giờ mới về?

Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới
Thầy đó trường đây bạn hữu đâu rồi?
Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày thơ
Vang trong nỗi niềm nhung nhớ
Có ai đi thương về trường xưa



Wednesday 13 November 2013

Vẽ kể chuyện

Đăng ký học để kiếm chút nghệ, sau này làm le với cu Tít. Nghề này nếu tinh thông, may ra có cửa dụ cu Tít theo cha. Mấy nghề khác, tiếp thị hay bán hàng, chắc nó không ham.

Chép lại chân dung từ hình chụp đen trắng
Hình chụp đen trắng

Thông báo của lớp:

Khoá học nào cũng cần một số tài liệu bắt buộc nhưng chúng tôi không muốn dùng từ bắt buộc, vì bạn có quyền lựa chọn có đọc/xem chúng hay không. Tuy nhiên, những tài liệu dưới đây theo chúng tôi đánh giá là những đỉnh cao của nghệ thuật sáng tạo và kể chuyện. Chúng chắc chắn sẽ giúp bạn rất nhiều trong việc thiết lập nền tảng cho khóa học này cũng như việc sáng tạo của bạn về sau.

Các bạn nếu có thời gian thì hãy đọc và xem các tác phẩm này, để chúng ta có thể trao đổi nhiều hơn về nghệ thuật kể chuyện trong khóa học sắp tới nhé. 

A. Sách:
1. "Hoàng Tử Bé" của Saint-Exupéry
2. "Totto-chan bên cửa sổ" của Tetsuko Kuroyanagi
3. "Chuyện con mèo dạy hải âu bay" của Luis Sepúlveda 

B. Phim:
1. Like Stars on Earth (2007)  http://www.youtube.com/watch?v=NqbqWZ6_dAY
2. Finding Nemo (2003)
3. My neighbour Totoro (1988)

C. Truyện tranh:
1. Doraemon (Đô-rê-mon) - Fujiko F. Fujio 
2. Dr. Slump (Tiến sĩ Slump) - Akira Toriyama 
3. Phoenix (Chim lửa) - Osamu Tezuka

Wednesday 16 October 2013

Học tiếng Anh: The Boy Hunting Locusts (Cậu bé bắt châu chấu)


A BOY was hunting for locusts. He had caught a goodly number, when he saw a Scorpion, and mistaking him for a locust, reached out his hand to take him. The Scorpion, showing his sting, said: “If you had but touched me, my friend, you would have lost me, and all your locusts too!”

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 16). Amazon Digital Services, Inc..

Một cậu bé đang đi bắt châu chấu. Khi bắt được khá nhiều, cậu nhìn thấy một con bọ cạp và tưởng lầm đó là châu chấu, liền chìa tay ra để bắt. Bọ cạp, giương đuôi có càng lên và nói: "Chỉ cần chạm bên ngoài tôi thôi, cậu bé à, cậu không những chẳng tóm được tôi, mà còn mất tất cả châu chấu đã bắt được nữa cơ!"

Friday 11 October 2013

Học tiếng Anh: The Father and His Sons (Người cha và những cậu con trai)

A FATHER had a family of sons who were perpetually quarreling among themselves. When he failed to heal their disputes by his exhortations, he determined to give them a practical illustration of the evils of disunion; and for this purpose he one day told them to bring him a bundle of sticks. When they had done so, he placed the faggot into the hands of each of them in succession, and ordered them to break it in pieces. They tried with all their strength, and were not able to do it. He next opened the faggot, took the sticks separately, one by one, and again put them into his sons’ hands, upon which they broke them easily. He then addressed them in these words: “My sons, if you are of one mind, and unite to assist each other, you will be as this faggot, uninjured by all the attempts of your enemies; but if you are divided among yourselves, you will be broken as easily as these sticks.”

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 16). Amazon Digital Services, Inc..  

Một người cha có gia đình toàn con trai, bọn chúng ngày nào cũng cãi nhau. Sau khi khuyên bảo không giải quyết được những tranh chấp của chúng, người cha quyết định cho chúng thấy một minh họa thực tế những hậu quả của sự không đoàn kết; Một ngày nọ, ông bảo chúng mang đến một bó que. Sau khi mang đến, ông đặt bó que lần lượt vào tay từng người con và bảo chúng bẻ gẫy thành từng mẩu. Những đứa trẻ cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể làm được. Người cha tháo tung bó que, lấy ra từng cái một, và đặt lại chúng vào tay những người con, giờ thì chúng có thể bẻ gẫy một cách dễ dàng. Ông nói với chúng: "Các con trai của cha, nếu các con cùng chí hướng, đoàn kết để hỗ trợ lẫn nhau, các con sẽ như bó que này, bình yên vô sự trước mọi công kích của kẻ thù; nhưng nếu các con chia rẽ, các con sẽ bị bẻ gẫy một cách dễ dàng như những cái que này."

Thursday 10 October 2013

Học tiếng Anh: The Charcoal-Burner and the Fuller (Anh thợ đốt than và anh thợ hồ vải)

A CHARCOAL-BURNER carried on his trade in his own house. One day he met a friend, a Fuller, and entreated him to come and live with him, saying that they should be far better neighbors and that their housekeeping expenses would be lessened. The Fuller replied, “The arrangement is impossible as far as I am concerned, for whatever I should whiten, you would immediately blacken again with your charcoal.”

Like will draw like.

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 16). Amazon Digital Services, Inc..

Anh thợ đốt than mở cửa hàng kinh doanh ngay tại nhà. Một ngày nọ, khi gặp một người bạn làm nghề hồ vải anh đã năn nỉ bạn đến sống cùng nhà, anh nói rằng, họ còn hơn là hàng xóm tốt của nhau nữa, và rằng, chi phí dọn dẹp nhà cửa sẽ ít hơn hẳn. Anh thợ hồ vải trả lời, "Tôi lo đề nghị của anh không thể thực hiện được, bởi vì bất kỳ đồ gì tôi làm trắng, bạn sẽ bôi đen nó ngay lập tức bằng muội than."

Làm nghề nào ăn nghề đấy.

Like will draw like = you reap what you sow (gieo gì gặt nấy).

Wednesday 9 October 2013

Học tiếng Anh: The Lion and the Mouse (Sư tử và chuột)

A LION was awakened from sleep by a Mouse running over his face. Rising up angrily, he caught him and was about to kill him, when the Mouse piteously entreated, saying: “If you would only spare my life, I would be sure to repay your kindness.” The Lion laughed and let him go. It happened shortly after this that the Lion was caught by some hunters, who bound him by strong ropes to the ground. The Mouse, recognizing his roar, came and gnawed the rope with his teeth, and set him free, exclaiming: “You ridiculed the idea of my ever being able to help you, not expecting to receive from me any repayment of your favor; now you know that it is possible for even a Mouse to confer benefits on a Lion.”

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 15). Amazon Digital Services, Inc.. 


Sư tử bị đánh thức bởi chuột chạy qua mặt. Bật dậy một cách giận dữ, nó tóm lấy và định giết chuột, khi chuột nài xin một cách thảm thương: "Nếu ông tha mạng, cháu chắc chắn sẽ trả ơn lòng tốt của ông." Sư tử bật cười và thả chuột đi. Chẳng bao lâu sau, sư tử bị thợ săn bắt được và bị trói nghiến bằng những sợi thừng. Chuột nhận ra tiếng gầm của sư tử nên chạy đến và gặm đứt dây thừng, giúp sư tử chạy thoát. Chuột phân trần: "Ông chế diễu lời hứa của cháu rằng sẽ giúp ông, Ông cũng không mong đợi sẽ nhận được sự trả ơn của cháu; bây giờ hẳn ông đã biết, ngay cả một con chuột cũng có thể mang lại lợi ích cho sư tử."

Tuesday 8 October 2013

Học tiếng Anh: The Ass and the Grasshopper (Lừa và châu chấu)


AN ASS, having heard some Grasshoppers chirping, was highly enchanted; and, desiring to possess the same charms of melody, demanded what sort of food they lived on to give them such beautiful voices. They replied, “The dew.” The Ass resolved that he would live only upon dew, and in a short time died of hunger.

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 15). Amazon Digital Services, Inc..


Một con lừa, khi nghe châu chấu gáy ríu rít, trở lên quá mê mẩn; và, với ước muốn được sở hữu những giai điệu quyến rũ như châu chấu, lừa đã hỏi chúng dùng thức ăn gì mà có được tiếng gáy hay như thế. Châu chấu trả lời: "hạt sương". Lừa quyết định rằng nó sẽ chỉ sống bằng những hạt sương, và không lâu sau đó bị chết đói.

Monday 7 October 2013

Học tiếng Anh: The Bat and the Weasels (Dơi và chồn)


A BAT who fell upon the ground and was caught by a Weasel pleaded to be spared his life. The Weasel refused, saying that he was by nature the enemy of all birds. The Bat assured him that he was not a bird, but a mouse, and thus was set free. Shortly afterwards the Bat again fell to the ground and was caught by another Weasel, whom he likewise entreated not to eat him. The Weasel said that he had a special hostility to mice. The Bat assured him that he was not a mouse, but a bat, and thus a second time escaped.

It is wise to turn circumstances to good account.

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 15). Amazon Digital Services, Inc..

Dơi ngã xuống đất và bị chồn bắt, đành phải cầu xin chồn tha mạng. Chồn từ chối với lý do: chồn là kẻ thù của loài chim. Dơi khẳng định mình không phải chim, mà là chuột, vì thế được tự do. Không lâu sau đó, dơi lại ngã và bị tóm bởi một con chồn khác, và dơi cũng như lần trước, năn nỉ chồn đừng ăn mình. Nhưng lần này chồn nói rằng nó đặc biệt ghét chuột. Dơi lại khẳng định với chồn rằng nó không phải là chuột, mà là dơi, và thế là nó lại thoát chết lần thứ hai.

Phải biết khôn ngoan xoay chuyển tình thế có lợi cho mình.

Friday 4 October 2013

Học tiếng Anh: The Wolf and the Lamb (Sói và cừu)


A WOLF, meeting with a Lamb astray from the fold, resolved not to lay violent hands on him, but to find some plea to justify to the Lamb the Wolf’s right to eat him. He thus addressed him: “Sirrah, last year you grossly insulted me.” “Indeed,” bleated the Lamb in a mournful tone of voice, “I was not then born.” Then said the Wolf, “You feed in my pasture.” “No, good sir,” replied the Lamb, “I have not yet tasted grass.” Again said the Wolf, “You drink of my well.” “No,” exclaimed the Lamb, “I never yet drank water, for as yet my mother’s milk is both food and drink to me.” Upon which the Wolf seized him and ate him up, saying, “Well! I won’t remain supperless, even though you refute every one of my imputations.”  

The tyrant will always find a pretext for his tyranny.

Translated by George Fyler Townsend. Aesop's Fables (p. 15). Amazon Digital Services, Inc..

MỘT CON SÓI, bắt gặp một con cừu đi lạc khỏi chuồng, đã quyết định không sử dụng bạo lực với cừu, nhưng muốn tìm cớ để biện hộ với cừu về quyền được ăn thịt cừu của mình. Vì thế sói đã tuyên bố: "Sirrah, năm ngoái rõ ràng là mày đã xúc phạm tao". Cừu kêu be be với giọng điệu buồn bã: "Thật ra lúc đó con còn chưa có mặt ở cõi đời này". Sói lại tiếp tục: "Mày ăn ở bãi cỏ của tao". "Dạ không, thưa ông kính mến," cừu trả lời, "con còn chưa nếm vị cỏ bao giờ". Sói lại nói: "Mày uống nước giếng của tao". "Dạ không," cừu kêu lên, "con chưa bao giờ uống nước, bởi vì sữa mẹ vừa là thức ăn vừa là đồ uống cho con". Ngay lúc đó sói tóm cừu và ăn thịt, miệng vẫn nói: "Tốt thôi! Tao sẽ không chừa chút gì cho bữa tối, cho dù mày đã bác bỏ mọi lời kết tội của tao".

Bạo chúa luôn luôn tìm được một lý do cho sự chuyên quyền của mình.

Wednesday 2 October 2013

Một thời để nhớ: Điếc không sợ súng

Đọc bài này và xem link này, nhớ lại thời 22 hay 23 tuổi, chẳng biết sợ là gì.

Lúc đó đang làm tiếp thị rượu, được anh Năm mời đến khách sạn Cam khai trương. Uống tới nơi tới chốn, say bí tỉ vào toilet. Thấy một đại ca đái bên cạnh, mình lấy cùi chỏ thúc vào người, đại ca đau quá kêu ầm lên. May có mấy anh em vào xin lỗi. Hóa ra anh Mười "Black".

Ra Hà Nội làm đại diện. Xa gia đình, sống một mình nên tối nào cũng lang thang quán bar, nhà hàng vừa chào bán rượu (đúng nghề) vừa giải sầu. Chẳng biết may hay rủi, ghé nhà hàng Lâm Viên, Phan Bội Châu, gặp cô bé thu ngân đẹp dung dị, nét đẹp buồn pha nét cổ xưa của người Hà Nội gốc. Mình làm quen xin số nhà. Đúng hôm đến nhà lần đầu, lại say. Nói năng lảm nhảm. May mà đi chung với Thọ Mập, nó kéo về. Coi như đi tong vụ làm quen. Sau này mới biết cô bé đó Long Vàng đang theo đuổi. Hú hồn.

Lâu lâu hay ra nhà sách Tràng Tiền, vừa giải trí vừa tìm mua sách. Mọi hôm không sao, hôm đó đi xe lên lề, bị chú công an phường nhắc nhở: đề nghị xuống xe, không được chạy xe trên lề.

Mình đã im lặng xuống xe nhưng vẫn tức, bèn quay lại cự: tôi không thấy biển cấm chạy xe trên lề, sao anh lại bắt tôi xuống xe. Cãi nhau tùm lum. Viên đại úy tức quá, kêu cảnh sát giao thông đến định dẫn xe mình về đồn CA phường Tràng Tiền. Mình nổi khùng: Anh mà đụng vào xe tôi là xâm phạm tài sản công dân, tôi đánh...

CSGT đến, yêu cầu trình giấy tờ các loại: Mình có đủ. Nghe sự việc, CSGT ngao ngán lắc đầu, bỏ đi. Nói các ông tự xử với nhau. Cuối cùng mình cũng phải về đồn, làm bản tường trình. Mất mấy tiếng, thiệt là nghiệt ngã. Đã vậy, lại phải ngồi kế bên 1 ông nghiện, bị xích chân vào ghế. Hắn năn nỉ nhờ về nhà báo dùm. Mình thở dài, tôi còn chưa lo được thân tôi, làm sao lo cho ông? Kết cục phải chịu phạt trăm mấy kèm theo bản tường trình và nửa ngày ngồi đồn. Thiệt không có cái dại nào bằng cái dại hay cãi. Chục năm sau gặp lại gã công an xưa: vẫn thế, vẫn đại úy và vẫn tên Cải.

........................

Monday 23 September 2013

Thượng Nghị sĩ John McCain: Người Nga đáng có được một tổng thống tốt hơn Putin

Senator John McCain: Russians deserve better than Putin

Senator John McCain: Russians deserve better than Putin. 51143.jpeg
When Pravda.ru editor, Dmitry Sudakov, offered to publish my commentary, he referred to me as "an active anti-Russian politician for many years." I'm sure that isn't the first time Russians have heard me characterized as their antagonist. Since my purpose here is to dispel falsehoods used by Russia's rulers to perpetuate their power and excuse their corruption, let me begin with that untruth. I am not anti-Russian. I am pro-Russian, more pro-Russian than the regime that misrules you today.
Khi biên tập viên thời báo Lề-Phải, Đờ-mít-tờ-ry Su-da-kốp-vờ, đề nghị được đăng những lời bình của tôi, ông ấy đề cập tới tôi như "một nhà chính trị tích cực chống Lừa trong nhiều năm." Tôi chắc rằng đó không phải lần đầu tiên dân Lừa nghe mô tả về tôi như một nhân vật chống đối họ. Bởi vì mục đích của tôi ở đây là xua tan sự giả dối được sử dụng bởi nhà cầm quyền Lừa để duy trì quyền lực và lý giải cho sự tham nhũng của họ, hãy để tôi bắt đầu với sự không trung thực đó. Tôi không phải là một người chống dân Lừa. Tôi là người ủng hộ dân Lừa, ủng hộ nhiều hơn cái thể chế hiện đang cai trị các bạn trái luật.

I make that claim because I respect your dignity and your right to self-determination. I believe you should live according to the dictates of your conscience, not your government. I believe you deserve the opportunity to improve your lives in an economy that is built to last and benefits the many, not just the powerful few. You should be governed by a rule of law that is clear, consistently and impartially enforced and just. I make that claim because I believe the Russian people, no less than Americans, are endowed by our Creator with inalienable rights to life, liberty and the pursuit of happiness.
Tôi tuyên bố điều đó vì tôi tôn trọng nhân phẩm và quyền tự quyết của các bạn. Tôi tin là các bạn nên sống theo mệnh lệnh của lương tâm, chứ không phải theo chính phủ của các bạn. Tôi tin các bạn xứng đáng có cơ hội cải thiện cuộc sống của các bạn trong một nền kinh tế được xây dựng để tồn tại và mang lại lợi ích cho nhiều người, chứ không phải cho thiểu số có quyền. Các bạn nên được điều chỉnh bởi một luật pháp được thực thi một cách rõ ràng, nhất quán và khách quan. Tôi tuyên bố điều đó vì tôi tin dân Lừa, không kém gì dân Mẽo, được Đấng Tạo Hóa ban cho những quyền bất khả xâm phạm: quyền được sống, quyền được tự do và quyền được mưu cầu hạnh phúc.

A Russian citizen could not publish a testament like the one I just offered. President Putin and his associates do not believe in these values. They don't respect your dignity or accept your authority over them. They punish dissent and imprison opponents. They rig your elections. They control your media. They harass, threaten, and banish organizations that defend your right to self-governance. To perpetuate their power they foster rampant corruption in your courts and your economy and terrorize and even assassinate journalists who try to expose their corruption. 
Một công dân Lừa có thể không xuất bản được một minh chứng như những gì tôi vừa đề nghị. Lão Sản và thuộc cấp của lão không tin vào những giá trị này. Họ không tôn trọng nhân phẩm của các bạn cũng như không chấp nhận thẩm quyền của các bạn hơn họ. Họ trừng phạt bất đồng chính kiến và bỏ tù những người đối lập. Họ gian lận kết quả bầu cử. Họ kiểm soát truyền thông. Họ sách nhiễu, đe dọa, và trục xuất các tổ chức bảo vệ quyền tự quản của các bạn. Để duy trì quyền lực, họ dung dưỡng sự tham nhũng lan tràn trong tòa án, trong nền kinh tế và khủng bố hay thậm chí ám sát những nhà báo đang cố gắng vạch trần sự tham nhũng của họ.

They write laws to codify bigotry against people whose sexual orientation they condemn. They throw the members of a punk rock band in jail for the crime of being provocative and vulgar and for having the audacity to protest President Putin's rule.
Họ viết luật để tổng hợp sự cố chấp với những người có khuynh hướng tình dục mà họ lên án. Họ ném những thành viên của ban nhạc rock nữ vào tù vì tội khiêu khích, dung tụcdám nhạo báng quyền lãnh đạo của Lão Sản.

Sergei Magnistky wasn't a human rights activist. He was an accountant at a Moscow law firm. He was an ordinary Russian who did an extraordinary thing. He exposed one of the largest state thefts of private assets in Russian history. He cared about the rule of law and believed no one should be above it. For his beliefs and his courage, he was held in Butyrka prison without trial, where he was beaten, became ill and died. After his death, he was given a show trial reminiscent of the Stalin-era and was, of course, found guilty. That wasn't only a crime against Sergei Magnitsky. It was a crime against the Russian people and your right to an honest government - a government worthy of Sergei Magnistky and of you. 
Séc-gây Mắc-nit-ki không phải là nhà hoạt động nhân quyền. Anh ấy là một nhân viên kế toán của một công ty luật ở Mát-xcơ-va. Anh ấy là một công dân xứ Lừa bình thường nhưng đã làm một việc phi thường. Anh đã tố cáo một trong những vụ trộm cắp nhà nước lớn nhất đối với tài sản cá nhân trong lịch sử xứ Lừa. Anh ấy quan tâm về luật pháp và đã tin rằng không ai có thể đứng trên luật pháp. Vì lòng tin & sự dũng cảm của mình, anh bị giam ở tù Bu-ty-ka không qua xét xử, nơi mà anh bị đánh đập, bị nhiễm bệnh và chết. Sau khi mất, anh bị xét xử một cách hình thức trong một phiên toà gợi nhớ lại thời Sta-lin và dĩ nhiên anh bị kết tội. Đó không phải chỉ là tội ác chống lại Séc-gây Mắc-nit-ki. Nó là tội ác chống lại dân Lừa và chống lại quyền có một chính phủ trung thực của các bạn - một chính phủ xứng đáng với Séc-gây Mắc-nit-ki và xứng đáng với các bạn.

President Putin claims his purpose is to restore Russia to greatness at home and among the nations of the world. But by what measure has he restored your greatness? He has given you an economy that is based almost entirely on a few natural resources that will rise and fall with those commodities. Its riches will not last. And, while they do, they will be mostly in the possession of the corrupt and powerful few. Capital is fleeing Russia, which - lacking rule of law and a broad-based economy - is considered too risky for investment and entrepreneurism. He has given you a political system that is sustained by corruption and repression and isn't strong enough to tolerate dissent.
Lão Sản tuyên bố lý do của mình là khôi phục lại sự vĩ đại của xứ Lừa ngay trên quê hương mình và trong số các quốc gia trên thế giới. Nhưng bằng cách nào mà lão í lại khôi phục lại sự vĩ đại của các bạn? Lão đã cho các bạn một nền kinh tế bị lệ thuộc hoàn toàn vào nguồn tài nguyên thiên nhiên ít ỏi mà giá trị của chúng tăng hay giảm phụ thuộc vào những nguyên liệu đầu vào. Sự giàu có của nền kinh tế sẽ không kéo dài lâu. Và, trong khi họ điều hành, tài sản sẽ chủ yếu thuộc về thiểu số quyền lực và tham nhũng. Vốn đang bị tẩu tán khỏi xứ Lừa, nơi thiếu cả luật pháp và một nền kinh tế bao quát, nơi bị coi như quá rủi ro cho đầu tư và cho doanh nghiệp. Lão đã cho các bạn một hệ thống chính trị được duy trì bởi tham nhũng và đàn áp và không đủ mạnh để chịu đựng bất đồng chính kiến.

How has he strengthened Russia's international stature? By allying Russia with some of the world's most offensive and threatening tyrannies. By supporting a Syrian regime that is murdering tens of thousands of its own people to remain in power and by blocking the United Nations from even condemning its atrocities. By refusing to consider the massacre of innocents, the plight of millions of refugees, the growing prospect of a conflagration that engulfs other countries in its flames an appropriate subject for the world's attention. He is not enhancing Russia's global reputation. He is destroying it. He has made her a friend to tyrants and an enemy to the oppressed, and untrusted by nations that seek to build a safer, more peaceful and prosperous world.
Lão í làm hùng mạnh tầm vóc quốc tế của xứ Lừa như thế nào? Bằng cách liên minh với một số chế độ độc tài hiếu chiến và đe dọa nhất thế giới. Bằng cách hỗ trợ chính thể Syria đang giết hại hàng chục ngàn công dân của chính mình hòng bám víu quyền lực và bằng cách ngăn cản Liên hiệp quốc thậm chí từ việc lên án hành động tàn bạo của Syria. Bằng cách từ chối xem xét: vụ thảm sát người vô tội, hoàn cảnh của hàng triệu người tị nạn, khả năng lây lan của một đám cháy có thể nhấn chìm các quốc gia trong ngọn lửa của nó, một chủ đề thích hợp với sự chú ý của thế giới. Lão chẳng tăng thêm tí giá trị toàn cầu nào cho xứ Lừa. Lão đang hủy hoại nó. Lão khiến xứ Lừa trở thành: bạn bè với những bạo chúa, kẻ thù đối với những người bị áp bức, và không được tin cậy bởi những quốc gia đang ra sức xây dựng một thế giới an toàn hơn, hòa bình và thịnh vượng hơn.

President Putin doesn't believe in these values because he doesn't believe in you. He doesn't believe that human nature at liberty can rise above its weaknesses and build just, peaceful, prosperous societies. Or, at least, he doesn't believe Russians can. So he rules by using those weaknesses, by corruption, repression and violence. He rules for himself, not you. 
Lão Sản không tin vào những giá trị này vì lão không tin các bạn. Lão không tin rằng bản chất con người tự do có thể vượt lên những yếu kém của chính họ và xây dựng được những xã hội thịnh vượng và công bằng. Hoặc, tối thiểu là lão không tin dân Lừa có thể làm được điều kể trên. Vì thế lão cai trị bằng cách sử dụng những yếu kém đó, bằng tham nhũng, bằng đàn áp và bạo hành. Lão cai trị cho bản thân lão, không phải cho các bạn.

I do believe in you. I believe in your capacity for self-government and your desire for justice and opportunity. I believe in the greatness of the Russian people, who suffered enormously and fought bravely against terrible adversity to save your nation. I believe in your right to make a civilization worthy of your dreams and sacrifices. When I criticize your government, it is not because I am anti-Russian. It is because I believe you deserve a government that believes in you and answers to you. And, I long for the day when you have it.
Tôi thực sự tin các bạn. Tôi tin vào khả năng các bạn tự điều hành và ước muốn cho công lý và cơ hội của các bạn. Tôi tin vào sự vĩ đại của dân tộc Lừa, một dân tộc đã nhẫn nhịn phi thường và đã dũng cảm chiến đấu chống lại những nghịch cảnh khủng khiếp để cứu tổ quốc mình. Tôi tin vào quyền của các bạn được tạo dựng một nền văn minh tương xứng với những giấc mơ và những hy sinh của các bạn. Khi tôi chỉ trích chính phủ của các bạn, điều đó không phải vì tôi là người chống dân Lừa. Đó chỉ vì tôi tin các bạn xứng đáng có một chính phủ tin vào các bạn và trả lời cho các bạn. Và tôi ao ước được thấy cái ngày các bạn có được điều đó.

Thursday 22 August 2013

Không đề...

Hình minh họa tìm trên Internet
Đàn ông ta chỉ thằng cu tí,
Xa vợ nửa ngày, đã nhớ ti...

30 năm chưa đủ để một thằng trẻ con trở thành người lớn, một người đờn ông thực thụ. Nhưng chưa tới 3 phút, đủ để một cô thiếu nữ, rùng mình biến thành một người đờn bà... Thời gian thiệt khắc nghiệt: không đủ lâu cho người này nhưng lại quá nhanh cho người kia.
Hình minh họa tìm trên Internet
Tình chồng nghĩa vợ hay tình nghĩa vợ chồng, cũng rứa. Tình dài hay không, phụ thuộc vào lão chồng còn nghĩa mặn nồng lâu hay mau, lại nằm trong tay mụ vợ. Ký kết hợp đồng hôn nhơn xong, tình nhiều khi đã cạn. Nghĩa phu thê, giúp họ, đi nốt quãng đời còn lại. Con cái, là những nốt son, giúp cho cuộc sống nghĩa-vợ-chồng, bớt những ngày nặng nề.
Hình minh họa tìm trên Internet


Monday 17 June 2013

Lá sake

Vô tình vào phố mua bán, thấy có người hỏi xin/mua lá sake. Mình nhanh nhảu hỗ trợ.
Lá sake vàng khô, rụng dưới chân cây.

Lâu lâu lại có người hỏi, lấy lý do là tìm kiếm trên mạng. Thực ra, lá sake này rụng đầy đường, chỉ mất công đi lượm về, phơi khô lại (nếu bị ướt) & rửa sạch trước khi dùng.

Vấn đề ở chỗ vận chuyển. Giá trị lá khô chẳng bao nhiêu nhưng vận chuyển, nếu ra HN, mất mấy trăm ngàn, mình thấy tiếc cho người xin.

Cuối cùng cũng giúp được cho Ms. Nhung (số mobile +84 199 221 xx32) với tin nhắn:
Em ten nhung . ..e o hanoi nhung me cua e o thanh hoa nen a gui giup e theo dia chi thanh hoa e se chuyen tien vao tai khoan cho a. . .a mua giup em 10kg. . .ca tien van chuyen la bao nhjeu vay a.
A gui theo dia chi :nguyen thi thuy so nha 13pho nguyen khuyen. Phuong truong thi .thanh pho thanh hoa.

Hình như chuyển 2 lần, 1 lần chuyển thẳng vào Thanh Hóa mất mấy trăm phí nhưng mình không lấy tiền. Lần hai, nhân tiện công tác HN, xách ra, giao luôn. Đương nhiên cũng miễn phí.

Hôm rồi, lại có Ms. Ngọc (số mobile +84 988 18x x29) đề nghị giúp đỡ:
A oi.e ten la Ho thu huyen ngoc.so nha xxx.to 24a.ngo xxx kim nguu.HBT.HN.e cam on a rat nhieu a.

Mình đã hứa sẽ giúp, nhân tiện tặng một ít lá cho Linh Mập (nếu Linh Mập muốn uống).

Chắc lần này là lần cuối vì đi lượm lá, chủ nhà & bảo vệ nhìn mình với ánh mắt rất nghi kỵ. Đa phần các nhà có cây sake đều là nhà giàu. Mình lom khom lượm, chó sủa rinh, chủ nhà lườm lườm nhìn, bảo vệ ra đá đểu, giọng xa gần: "Nhiều thằng giả bộ lượm lá xong lượm luôn chiếc xe...".

Thôi thì làm phúc, hy vọng người xin chữa được bệnh.
Lá lượm về, phải bật quạt cho khô. Sau đó xếp vào thùng giấy, chuyển đi.

Wednesday 5 June 2013

Tình hình trong & ngoài

Chẳng biết kinh tế như thế nào mà mình thấy toàn cảnh tôi tối, so với tiền đồ chị Dậu thì chưa tới, nhưng cũng cách nhà chị í cỡ tầm con dao quăng. Mà nói cho nó vuông là cũng trong làng Vũ Đại cả, không chạy đi đâu được.

Đại ca, bên ngành còn ấy còn mình có lần đặt câu hỏi: Chẳng biết có cái gì ở ngoài đường mà sao con cái chúng ta cứ đòi ra ngoài đó đứng???

Bây giờ, đi làm văn phòng, trưa nắng chang chang đến mức mèo con đi học, nếu không mang cái gì, bảo đảm chưa đến lớp đã chết vì đói, khát, nóng, bụi và áp lực cuộc sống. Vậy mà, đầy các em tuổi teen, đứng bên lề đường, bán cafe to-go giá bèo, cạnh tranh với các quán cóc ven đường, vốn đã trở thành thói quen của dân công sở. Chè, trái cây, đồ ăn vặt các loại thi nhau mọc lên, đương nhiên ở bên đường, bởi lề đường đang miễn phí, mời chào thực khách với giá tương ứng với thu nhập mà dân công sở bụi đương kiếm được...


Đọc thêm bài viết của bác Nguyễn Vạn Phú ở đây, mới thấy tình hình cực kỳ tình hình:

"Nếu cứ để yên như thế này thì nền kinh tế sẽ chỉ còn tăng trưởng khoảng 3%, khó khăn kéo dài, doanh nghiệp tư nhân tiếp tục phá sản, thất nghiệp tiếp tục lan rộng.
Riêng tôi chỉ bổ sung thêm một ý: Nền kinh tế Việt Nam trước nay phát triển chủ yếu nhờ yếu tố vốn. Nay tín dụng không tăng thì làm sao có tăng trưởng? Tín dụng chắc chắn sẽ không tăng mạnh vì ngân hàng đang lo dọn dẹp lại bảng cân đối tài chính cho lành mạnh, doanh nghiệp cũng không còn sử dụng đòn bẩy nợ mạnh mẽ như trước, sức lực cũng không còn để đi vay chịu rủi ro. Nợ xấu mà giải quyết theo cách kéo dài trong năm năm thì ngân hàng càng không có sức lực hay động lực đâu để cho vay. Trong bối cảnh đó, như một quy luật bù trừ về khoản trống vốn, nhiều lãnh vực quan trọng của nền kinh tế tiếp tục rơi vào tay đầu tư nước ngoài, kể cả trực tiếp lẫn gián tiếp." (hết trích)

Ngoài như vậy, còn trong thì sao? Chẳng nhẽ lại bảo hồi sau mới rõ? Mà hồi sau liệu có còn ở đó không mà rõ với không rõ?



Monday 15 April 2013

Ta về - Tô Thùy Yên

Ta về một bóng trên đường lớn
Thơ chẳng ai đề vạt áo phai
Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ
Mười năm đá cũng ngậm ngùi thay

Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp
Chốn rừng thiêng im tiếng nghìn thu
Mười năm mặt sạm soi khe nước
Ta hóa thân thành vượn cổ sơ

Ta về qua những truông cùng phá
Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may
Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ
Nghe tàn cát bụi tháng năm bay

Chỉ có thế. Trời câm đất nín
Đời im lìm đóng váng xanh xao
Mười năm, thế giới già trông thấy
Đất bạc màu đi, đất bạc màu

Ta về như bóng chim qua trễ
Cho vội vàng thêm gió cuối mùa
Ai đứng trông vời mây nước đó
Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ

Một đời được mấy điều mong ước
Núi lở sông bồi đã mấy khi
Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động
Mười năm, cổ lục đã ai ghi

Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa
Làng ta ngựa đá đã qua sông
Người đi như cá theo con nước
Trống ngũ liên nôn nả gióng mừng

Ta về như lá rơi về cội
Bếp lửa nhân quần ấm tối nay
Chút rượu hồng đây xin rưới xuống
Giải oan cho cuộc biển dâu này

Ta khóc tạ ơn đời máu chảy
Ruột mềm như đá dưới chân ta
Mười năm chớp bể mưa nguồn đó
Người thức mong buồn tận cõi xa

Ta về như hạt sương trên cỏ
Kết tụ sầu nhân thế chuyển dời
Bé bỏng cũng thì sinh, dị, diệt
Tội tình chi lắm nữa người ơi

Quán dốc hơi thu lùa nỗi nhớ
Mười năm người tỏ mặt nhau đây
Nước non ngàn dặm bèo mây hỡi
Đành uống lưng thôi bát nước mời

Ta về như sợi tơ trời trắng
Chấp chới trôi buồn với nắng hanh
Ai gọi ai đi ngoài cõi vắng
Dừng chân nghe quặn thắt tâm can

Lời thề buổi ấy còn mang nặng
Nên mắc tình đời cởi chẳng ra
Ta nhớ người xa ngoài nỗi nhớ
Mười năm ta vẫn cứ là ta

Ta về như tứ thơ xiêu tán
Trong cõi hoang đường trắng lãng quên
Nhà cũ mừng còn nguyên mái, vách
Nhện giăng, khói ám, mối xông nền

Mọi thứ không còn ngăn nắp cũ
Nhà thương-khó quá sống thờ ơ
Giậu nghiêng cổng đổ, thềm um cỏ
Khách cũ không còn, khách mới thưa

Ta về khai giải bùa thiêng yểm
Thức dậy đi nào, gỗ đá ơi
Hãy kể lại mười năm chuyện cũ
Một lần kể lại để rồi thôi

Chiều nay ta sẽ đi thơ thẩn
Thăm hỏi từng cây, những nỗi nhà
Hoa bưởi, hoa tầm xuân có nở?
Mười năm, cây có nhớ người xa?

Ta về như đứa con phung phá
Khánh kiệt đời trong cuộc biển dâu
Mười năm, con đã già trông thấy
Huống mẹ cha đèn sắp cạn dầu

Con gẫm lại đời con thất bát
Hứa trăm điều một chẳng làm nên
Đời qua, lớp lớp tàn hư huyễn
Giọt lệ sương thầm khóc biến thiên

Ta về như tiếng kêu đồng vọng
Rau mác lên bờ đã trổ bông
Cho dẫu ngàn năm em vẫn đứng
Chờ anh như biển vẫn chờ sông

Ta gọi thời gian sau cánh cửa
Nỗi mừng giàn giụa mắt ai sâu
Ta nghe như máu ân tình chảy
Tự kiếp xưa nào tưởng lạc nhau

Ta về dẫu phải đi chân đất
Khắp thế gian này để gặp em
Đau khổ riêng gì nơi gió cát
Thềm nhà bụi chuối thức thâu đêm

Cây bưởi xưa còn nhớ, trắng hoa
Đêm chưa khuya quá hỡi trăng tà
Tình xưa như tuổi già không ngủ
Thức trọn, khua từng nỗi xót xa

Ta về như giấc mơ thần bí
Tuổi nhỏ đi tìm một tối vui
Trăng sáng soi hồn ta vết phỏng
Trọn đời nỗi nhớ sáng khôn nguôi

Bé ơi, này những vui buồn cũ
Hãy sống, đương đầu với lãng quên
Con dế vẫn là con dế ấy
Hát rong bờ cỏ giọng thân quen

Ta về như nước Tào Khê chảy
Tinh đẩu mười năm luống nhạt mờ
Thân thích những ai giờ đã khuất
Cõi đời nghe trống trải hơn xưa

Người chết đưa ta cùng xuống mộ
Đâu còn ai nữa đứng bờ ao
Khóc người ta khóc ta rơi rụng
Tuổi hạc ôi ngày một một hao

Ta về như bóng ma hờn tủi
Lục lại thời gian kiếm chính mình
Ta nhặt mà thương từng phế liệu
Như từng hài cốt sắp vô danh

Ngồi đây nền cũ nhà hương hỏa
Đọc lại bài thơ thủa thiếu thời
Ai đó trong hồn ta thổn thức
Vầng trăng còn tiếc cuộc rong chơi

Ta về như hạc vàng thương nhớ
Một thủa trần gian bay lướt qua
Ta tiếc đời ta sao hữu hạn
Đành không trải hết được lòng ta

Làm xong một việc dù rất nhỏ, thấy nhẹ tênh lòng chẳng vấn vương, tưởng đã được ngồi ngơi với nghỉ, tối ngày làm bạn với gió sương...

Friday 22 March 2013

Nhà Long Béo - Hòa Bình

Bất chợt có cơ hội lên vùng núi quê, sơn thủy hữu tình. Tự nhiên qua đêm nơi đất lạ xứ người, gió trăng làm bạn. Mình vui cực! Đồ ăn, thức uống không thừa nhưng chẳng thiếu. Cái không khí chuẩn bị làm con người ta háo hức. Nhoáng cái, hết 4 chai whisky lẫn lộn vodka. Anh em vừa tơi tới, khí thế vẫn hừng hực. Hận một chút nhiều chiến hữu, bận chuyện gia đình & công việc, phải chia tay... Âu cũng là liễn! Cuộc vui nào, chẳng có lúc tàn? Níu kéo, chỉ thêm phần lưu luyến.

Mấy chú ở lại, lục đục chuẩn bị đồ ăn mới. Cá vừa bắt, làm sạch vẩy, bỏ ruột, xiên dọc, nướng mọi. Rau sống, vò nát, chùi sạch bụi than nơi cá nướng, quện lại thành mùi thơm khiến nước miếng không ngừng chảy. Trời kịp bước qua chiều, chầm chậm thả khí núi làm nên một khung cảnh yên bình. Ai cũng muốn quên hết sự đời, vốn dĩ đầy bụi bặm, xung quanh.

Ực mấy chén rượu, cảm khái trời đất đã ưu ái mấy chú đệ tử mới vào lò của lưu linh. Ai dè rượu ngon pha với chanh và mật ong, vội vã đưa mình vào giấc ngủ, không mộng mị...

Tiếc quá! Phải chi mình có tửu lượng cao, phải chi mình ngồi lâu hơn mọi người, để có thể tận hưởng những phút giây ngắn ngủi vừa chợt trôi qua. Giày dép còn có số, nói chi con người. Chắc lần sau, ráng uống chậm, để biết thêm trong số bằng hữu, tồn tại những tài năng, chỉ thể hiện khi cơn say tạm trú.

 
Ngôi nhà sàn, nằm trong khuôn viên hơn 5.000m2, dựa vào núi, nhìn xuống hồ
Hồng ta (hồng leo) nhìn giản dị nhưng rất thơm, khác hẳn hồng Đà Lạt sắc thắm nhưng không mùi
Bên nhánh hồng hải đường, buổi sớm mai, nhìn xuống hồ nơi chuẩn bị tát cá
Hoa vải. Thu hoạch nhẹ nhàng cũng dư ăn cho gia đình & bè bạn. Nếu khéo nuôi ong ruồi lấy mật, cũng đủ dùng
Hoa xoan nhìn đẹp mê hoặc. Trang điểm thêm cho sắc màu khu vườn bao quanh ngôi nhà sàn
Vườn trà xanh, xen lẫn với hoa vải. Nhậu nhẹt xong, làm ca trà xanh với đá, vừa giải rượu, vừa giảm béo
Cá vừa bắt dưới hồ. Chọn con to nhất, nướng mọi. Ăn chung với rau sống, muối hột, ớt chỉ thiên, tiêu chanh...
Nướng chín lớp da ngoài. Bẻ cá ra, để lên dĩa nhôm, đổ rượu để nướng bên trong. Chín tới, thơm nhức mũi. Tự làm tự nhậu mới khoái
Long béo thể hiện bài "Ngựa hoang" đầy chất nghệ. Xa xa, Hoàng sẹo thả hồn vào giấc ngủ chập chờn. 4 chai, 5 lít, 9 thằng. Vẫn còn ba chú trụ lại vào phút chót.

Friday 22 February 2013

Chuyện xưa



Trong các triều đại trị vì Việt Nam, có nhà Lý là lâu nhất: 215 năm (1010 - 1225). Nhà Lý, cuối đời, mất về tay nhà Trần (1226 - 1400). Có lời đồn cho rằng Trần Thủ Độ giết chết hơn 700 thân tộc nhà Lý. Tin chưa được kiểm chứng nên Ngô Sĩ Liên và Lê Văn Hưu chỉ chép vào sử để ghi chú, không xác nhận.

Các triều đại, khi chuyển đổi, đều có máu và nước mắt. Nhà sau, xóa tên nhà trước. Xây dựng đè lên những công trình của nhà trước.

Lịch sử Việt đã như vậy, tương lai sẽ khó có ngoại lệ cho một cuộc chuyển đổi triều đại trong hòa bình.

Đọc lại chuyện xưa, để ngẫm về chuyện nay. Cuối mỗi thời, thường có những sự việc có tính lặp lại dẫn đến thay đổi cả một vương triều. Có hai đặc tính bất di bất dịch là lòng dân và ngoại bang. Hai yếu tố này luôn luôn là động lực chính dẫn đến sự đổi ngôi.

Lịch sử Việt đã có hàng nghìn năm bị đô hộ bởi giặc Tàu, hàng trăm năm dưới ách giặc Tây nên sẽ không lạ nếu một lần nữa, những con dân người Việt lại phải chịu ách lầm than bởi sự cai trị của ngoại bang. Chắc ai cũng biết lòng dân bây giờ ra sao và sự lộng hành của người "lạ" trên biển Đông như thế nào.
NHÌN LẠI SỬ VIỆT - Lê Mạnh Hùng
Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, trang 158:

Triều Lý, 9 vua, từ Thái Tổ năm canh Tuất [1010] đến Chiêu Hoàng năm Ất Dậu [1225], cộng 215 năm.
Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: "Đến thời Huệ Tông, cái độc hại cho thiên hạ đã ăn sâu lắm, mà vua không phải người giỏi giang cứng cáp, bề tôi giúp nước thì nhu nhược hèn kém, muốn chữa cái độc đã sâu thì làm thế nào được. Huống chi vua lại bị chứng hiểm, chữa không khỏi, lại không có con trai để nối nghiệp lớn, thế là điểm nguy vong đã hiện ra rồi. Tục truyền rằng Lý [Thái] Tổ khi mới được thiên hạ, xa giá về Cổ Pháp ngự chơi chùa ở hương Phù Đổng, có thần nhân đề thơ ở cột chùa rằng: "Nhất bất công đức thủy, Tuỳ duyên hoa thế gian. Quang quang trùng chiếu chúc. Một ảnh nhật đăng san". [Một bát nước công đức [của Phật], theo duyên sinh hoá ở thế gian. Sáng rực hai lần đuốc rọi, mặt trời gác núi là hết bóng]. Sư chùa là vạn hạnh đem bài thơ ấy dâng lên. Lý Thái Tổ xem xong rồi nói: "Việc của thần nhân thì không thể hiểu được". Người đời truyền tụng, không ai biết thơ ấy nói thế nào. Đến khi nhà Lý mất, mới cho bài thơ ấy là nghiệm. Vì từ đời Huệ Tông trở lên đến Thái Tổ là tám đời mà Huệ Tông tên là Sảm, tức là mặt trời gác núi, hết bóng. Thế thì nhà Lý được nước là tự trời, mất nước cũng là tự trời vậy.

CHIÊU HOÀNG: Trước tên huý là Phật kim, sau đổi là Thiên Hinh, con gái thứ của Huệ Tông. Huệ Tông không có con trai nối, lập làm hoàng thái tử để truyền ngôi, ở ngôi được 2 năm [1224-1225] rồi nhường ngôi cho họ Trần.

Tháng 12, ngày mồng một Mậu Dần, Chiêu Hoàng mở hội lớn ở điện Thiên An, ngự trên sập báu, các quan mặc triều phục vào chầu, lạy ở dưới sân.

Chiêu Hoàng trút bỏ áo ngự mời Trần Cảnh lên ngôi hoàng đế. Đổi niên hiệu là Kiến trung năm thứ 1, đại xá thiên hạ, xưng là Thiện Hoàng, sau đổi là Văn Hoàng. Bầy tôi dâng tôn hiệu là Khải Thiên Lập Cực Chí Nhân Chương Hiếu Hoàng Đế. Phong Trần Thủ Độ làm Quốc thượng phụ, nắm giữ mọi việc cai trị trong nước.
Hình chụp tượng đồng, phía sau có dòng chữ ĐẠI VƯƠNG THẦN TƯỚNG
Thủ Độ nói: "Hiện nay giặc cướp đều nổi, họa loạn ngày tăng. Đoàn Thựng giữ mạn đông, Nguyễn Nộn giữ mạn bắc, các châu Quảng Oai, Đại Viễn cũng chưa dẹp yên. Nhà Lý suy yếu, thế nước nghiêng nguy, nữ chúa Chiêu Hoàng không gánh vác nổi, mới uỷ thác cho nhị lang [Chàng Hai]. Nhưng Nhị lang chưa am hiểu việc nước, chính sự nhiều chổ thiếu sót, vận nước mới mở, lòng dân chưa phục, mối họa không phải là nhỏ. Ta tuy là chú nhưng không biết chữ nghĩa gì, còn phải rong ruổi đông tây để chống giặc cướp, không gì bằng mời thánh phụ làm thượng hoàng tạm coi việc nước, một hai năm sau thiên hạ nhất thống, lại giao quyền chính cho Nhị lang". Các quan đều cho là phải, mời thánh phụ Trần Thừa nhiếp chính.
NHÌN LẠI SỬ VIỆT - Lê Mạnh Hùng
Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, trang 293:
THIẾU ĐẾ: Tên là An, là con trưởng của Thuận Tông, ở ngôi 2 năm [1398-1399], Quý Ly cướp ngôi, phế làm Bảo Ninh Đại Vương.

Phụ: HỒ QUÝ LY và HÁN THƯƠNG
Quý Ly tên tự là Lý Nguyên, tự suy tổ tiên là Hồ Hưng Dật vốn người Chiết Giang, đời Hậu Hán thời Ngũ Quý sang làm Thái thú Diễn Châu. Sau đó, làm nhà ở hương Bào Đột châu này, rồi là trại chủ. Đến đời Lý, [có người] lấy công chúa Nguyệt Đích, sinh ra công chúa Nguyệt Đoan, đến đời cháu thứ 12 là Hồ Liêm dời đến ở hương Đại Lại, Thanh Hóa, làm con nuôi tuyên úy Lê Huấn, từ đấy lấy Lê làm họ mình. Quý Ly là cháu bốn đời của Huấn. Đời Trần Nghệ Tông, từ chức Chi hậu tứ cục chánh chưởng thăng lên Khu mật đại sứ, lên Tiểu tư không, tiến phong Đồng bình chương sự, liên tiếp gia phong tới Phụ chính thái sư nhiếp chính, Khâm Đức Hưng Liệt Đại Vương, Quốc Tổ Chương Hoàng, rồi thay ngôi nhà Trần, đặt quốc hiệu là Đại Ngu, trở lại họ Hồ, chưa đầy một năm thì truyền ngôi cho con là Hán Thương. Hán Thương tên cũ là Hỏa, tiếm ngôi được hơn 6 năm. Sau hai cha con đều bị người Minh bắt. Sử cũ đem hai người họ Hồ chép từng năm thành kỷ, nay truất bỏ và sửa cho đúng.

Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, trang 312:
Họ Hồ giết Trần Thuận Tông mà cướp lấy nước, những người như Trần Hãng, Trần Khát Chân mưu giết mà không được. Sau khi họ chết, trong khoảng 7, 8 năm, không còn ai có thể làm được việc ấy nữa. [Họ Hồ] tự cho là người trong nước không còn ai dám làm gì nữa. Nhưng bọn loạn thần tặc tử thì ai ai cũng có thể giết chết chúng được và trời cũng không một ngày nào tha trừng phạt chúng dưới gầm trời này! Người trong nước giết chúng không được thì người nước láng giềng có thể giết, người nước láng giềng giết không được thì người Di người Địch có thể giết. Vì thế người Minh mới có thể giết được chúng.

Triều Trần, từ Trần Cảnh (Thái Tông Hoàng Đế) năm Bính Tuất [1226] đến Thiếu Đế năm Kỷ Mão [1399], cộng 174 năm. 2 đời vua Hậu Trần kéo dài 7 năm gồm Giản Định Đế con thứ Nghệ Tông [1407-1409] và Trùng Quang Đế (Nhập Nội Thị Trung Trần Quý Khoáng) [1409-1414].

Sunday 17 February 2013

Why Are Jews So Smart?


The question has intrigued and baffled researchers for centuries. We all know people who defy the stereotype, yet it persists, demanding our attention. It leaves us wondering whether there is validity to the widespread belief that Jews are so much smarter than other people.
But there can be little doubt that Jews have for centuries been substantially over-represented in many fields of learning and accomplishment. One must wonder, how could such a tiny, numerically insignificant group produce so many of the world’s smartest, most accomplished, and most influential people?
Jews comprise an amazing number of history’s most important figures, people who have had a profound impact on humanity: the Patriarch Abraham, whose life and teachings are considered sacred by Jews, Christians, and Moslems; Moses, the lawgiver to Jews and Christians; Jesus and his disciple, Paul, who founded and spread Christianity.
Looking back into the 20th century alone, one can clearly see that Jews have played many a key role in shaping the modern world (if not always in a positive way): physicist Albert Einstein; the father of psychoanalysis, Sigmund Freud; Communism’s Karl Marx; developers of the polio vaccine Dr’s Jonas Salk and Albert Sabin; and the leading developers of the first atomic bomb, as inspired by Einstein’s theories – among them, Felix Bloch, Niels Bohr, Otto Frisch, Robert Oppenheimer, Leo Szilard, and Edward Teller. Indeed, Jews were so dominant in the field of nuclear physics in Europe throughout the 1930’s that it was often referred to as “Jewish physics.”
There is even some evidence of Elvis’ having Jewish ancestry!
Jews may not be history’s most popular people, but no other group has even come close to matching, proportionally, Jewish abilities and accomplishments. Combined with other commonly perceived Jewish traits such as ambition, curiosity, energy, imagination, and persistence, Jewish intelligence has elevated an incredible number of Jews to the top ranks of various fields.
Consider the following:
~ The proportion of Jews with IQ’s of 140 or more is estimated to be about six times the proportion of any other ethnic group.
~ Although Jews constitute only about two-tenths of one percent of the world’s population, Jews won 29 percent of the Nobel Prizes in literature, medicine, physics and chemistry in the second half of the 20th century. So far this century, the figure is 32 percent. And these Jews of whom we speak were almost exclusively male Jews primarily of western European ancestry (less than one-tenth of one percent of the world’s population), in spite of pervasive discrimination, numerous legal barriers, frequent persecution, and the Holocaust.
~ From 1870 until 1950, Jewish leadership in such fields as literature, music, visual arts, biology, chemistry, physics, mathematics, and philosophy equaled somewhere from four to fourteen times the Jewish proportion of the population in Europe and North America.
~ In 1954, 28 children in the New York City public school system were found to have IQ’s of 170 or higher – 24 of these were Jewish.
And, of course, the extraordinarily high proportion of Jews in such fields as medicine, law, finance, literature, science, creative arts and the media is as obvious as it is astonishing. To some, these facts are awkward and even embarrassing, feeding stereotypes of “crafty” and “clever” Jews good at making money and flaunting their superiority to non-Jews. Indeed, the subject – the fact, if you will now allow — of Jewish intellectual superiority is rarely if ever discussed in Jewish publications.
To explain this, we have a self-described “Scots-Irish gentile from Iowa,” Charles Murray of the American Enterprise Institute, author of the solidly documented “The Bell Curve”, which in 1994 stirred up a storm of controversy by discussing in not always politically correct language “differences in intellectual capacity among people and groups, and what those differences mean for America’s future.”
Murray has recently written a brilliant and convincing essay for the respected Jewish publication “Commentary,” on “Jewish Genius,” citing many of the above facts and material on which this article is based. This is the first time the magazine has systematically discussed this normally taboo topic that so many Jews are reluctant publicly to acknowledge.
Murray observes that the two most influential works of literature ever were written by and about Jews: the Hebrew and the Christian bibles, the so-called Old and New Testaments, and he goes on to cite numerous other examples of what can only be called Jewish intellectual supremacy.
Murray argues persuasively that “elevated Jewish intelligence is grounded in genetics” rather than being environmentally caused (by such factors as having books in the home), and that it is “substantially heritable.” And Jews, especially the Ashkenazim of central and western Europe, have been engaging for centuries in what basically amounts to selective mating and merging genes to produce children of high intelligence.
The Talmud (Pesahim 49a) says that “A man should sell all he possesses in order to marry the daughter of a scholar, as well as marry his daughter to a scholar.” In the Jewish community of the Middle Ages, the smartest men often became rabbis, and these learned men of high status were able to marry the daughters of successful merchants, thus “selecting” in favor of high intelligence.
At the same time, Christians were doing just the opposite: priests and monks of the dominant Roman Catholic Church – also usually among the best and brightest in their communities– were prohibited from marrying, thus “selecting out” through celibacy most of these intellectually superior men from the gene pool.
Murray also observes that “Sephardi Jews rose to distinction in many of the countries where they settled. Some economic historians have traced the decline of Spain after 1500 [following the expulsion of the Jews], and the subsequent rise of the Netherlands, in part to the Sephardi commercial talent that was transferred from one to the other.”
Murray’s scholarly and extensively documented article cites many other reasons for Jewish intellectual superiority in verbal and reasoning skills, including two crucial factors, which are often overlooked.
The most important of these can be found in an article entitled, “Jewish Occupational Selection,” and written by two scholars, Maristella Botticini and Zvi Eckstein. They focus on a decree issued in 64 C.E. by the martyred sage Joshua ben Gamla, high priest in the last years of the Second Temple, requiring that all males be enrolled in school by age six. The ordinance was largely adhered to, and, in the words of Murray, “Within about a century, the Jews, uniquely among the peoples of the world, had effectively established universal male literacy and numeracy.”
Moreover, throughout the centuries, Jewish males have had to study and learn the law, a process one never completes, and to read — often aloud in public — in order to practice their faith and teach their children. Murray speculates that many Jews of low intelligence, who could not read well or fulfill the intellectual demands of their religion, tended to drift away from it.
Murray also cites a thesis of the geneticist Cyril Darlington, arguing that Jews were “decisively shaped much earlier,” during the period of the fall of Jerusalem and captivity under Babylonian King Nebuchadnezzar in 586 B.C.E. According to the Bible (2 Kings 24:10-14), only the elite among the Israelites were taken to Babylon, leaving behind the unskilled and presumably less intelligent. The king “carried away all Jerusalem, and all the princes, and all the mighty men of valour… and all the craftsmen and the smiths; none remained, save the poorest sort of the people of the land.”
By the time the Israelites returned more than a century later, many of those who had remained had been killed off or had married foreigners and been absorbed by other peoples. The returned exiles reconstituted a Jewish community comprised largely of descendants of its most intelligent members. Ever since, practicing Jews have continued to try to perpetuate their “ethnic purity,” usually marrying within their own group, and resisting intermarriage with and assimilation by their neighbors.
But, still not satisfied by the evidence he so impressively presents, Murray continues to wonder about the intellectual prowess demonstrated from the very beginning by the Jewish people. “Why should one particular tribe at the time of Moses, living in the same environment as other nomadic and agricultural peoples of the Middle East, have already evolved elevated intelligence when others did not?”
The answer, speculates Murray, may be his “happily irrefutable’ hypothesis, drawn from the Jews’ earliest and most famous literary work: “The Jews are God’s chosen people.”